Tên miền (domain) là một địa chỉ duy nhất trên internet được sử dụng để nhận diện và truy cập vào một trang web hoặc tài nguyên trực tuyến. Nó giúp biến đổi các địa chỉ IP phức tạp, khó nhớ thành những tên gọi dễ nhớ và dễ sử dụng. Ví dụ, thay vì nhớ một dãy số như 192.0.2.1, người dùng chỉ cần nhớ và gõ vào tên miền như "example.com".
Tên miền thường được cấu trúc theo ba phần chính:
TLD (Top-Level Domain) - Miền cấp cao nhất: Đây là phần cuối cùng của tên miền, chẳng hạn như .com, .org, .net, .edu, .gov, hoặc các TLD quốc gia như .vn (Việt Nam), .uk (Anh), .jp (Nhật Bản).
SLD (Second-Level Domain) - Miền cấp hai: Đây là phần đứng trước TLD, thường là tên công ty, tổ chức hoặc tên thương hiệu. Ví dụ, trong "example.com", "example" là SLD.
Subdomain - Miền phụ: Đây là phần tùy chọn có thể thêm vào trước SLD để tạo các phần riêng biệt của trang web. Ví dụ, "blog.example.com" hoặc "shop.example.com" trong đó "blog" và "shop" là các subdomain.
Để sở hữu một tên miền, người dùng cần đăng ký thông qua các nhà cung cấp dịch vụ tên miền (domain registrars) như GoDaddy, Namecheap, hoặc các nhà cung cấp trong nước. Quá trình đăng ký thường bao gồm kiểm tra xem tên miền có sẵn không và thanh toán phí đăng ký hàng năm.
Hệ thống tên miền (DNS) là hệ thống chuyển đổi tên miền thành địa chỉ IP. Khi người dùng gõ một tên miền vào trình duyệt, DNS sẽ tra cứu địa chỉ IP tương ứng và kết nối người dùng với máy chủ web nơi trang web được lưu trữ.